Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2007

Thu goi con trai cua me!

Mẹ ngồi viết những dòng này khi con đã say ngủ với cái gối có con bọ hung trong lòng. Con có biết là mẹ yêu thương con nhiều lắm không Heo Con, nhất trên đời này.
Mẹ con mình đã cùng nhau trải qua thật nhiều sóng gió, mất mát... Mẹ bị gia đình bên nội con không nhìn nhận; con cũng vậy, cha con không hề nhìn mặt con, đau xót biết chừng nào... Mẹ đi làm, nuôi con một mình. Mẹ biết là đứa trẻ nào cũng cần có một gia đình, cần được ông bà cha mẹ yêu thương... Vì sao con trai của mẹ lại không có được điều đó ? Mẹ xin lỗi con, thật nhiều, vì mẹ đã chọn không đúng điểm ra đời cho con.
Tất cả đã qua rồi con à! Mẹ nuôi con lớn, cho con đi học chữ, học toán, dạy cho con học làm người, từng ngày từng ngày. Mẹ rất vui khi con xem chương trình "Ngôi nhà mơ ước" trên tivi, thấy cảnh quay ngôi nhà rách nát, mưa dột lỗ chỗ, con ngồi lặng người... Mới đây thôi, con xem ảnh trên Tuổi Trẻ Cuối Tuần thấy những em bé người dân tộc không có đủ quần áo để mặc chống lại cái lạnh, con đã nói với mẹ: "Như vậy mới là nghèo mẹ à. Mình vẫn có cơm ăn, có quần áo mặc, con thương mấy bạn đó quá!".
Mẹ, với nỗ lực gấp đôi người thường, cố gắng nuôi con khôn lớn. Mẹ chỉ mong mỏi một điều sau này con trai mẹ sẽ thành một người đàn ông tốt. Nhưng dù sao cũng có những thứ mẹ không thể nào dạy cho con được. Đơn giản vì mẹ không biết cách làm những điều ấy, những điều mà chỉ có một người cha mới dạy con được.
Từ rất lâu rồi, mẹ vẫn mong ước có một gia đình đúng nghĩa. Một mái nhà nho nhỏ với khoảnh sân bé xíu, đủ chỗ cho mẹ trồng bụi nguyệt quế, cây ngọc lan, có chỗ cho các con chơi đùa. Mỗi tối có trăng, nhà mình sẽ ra sân, uống trà ngắm trăng, tạm thời thoát khỏi cái ồn ào của Sài Gòn, thưởng thức hương thơm của nguyệt quế, con có thích không?
Mẹ bận túi bụi với công việc công ty, về nhà lại lo lắng nhà cửa, chăm sóc con, thời gian đâu mà mẹ đi tìm một người cha cho con.Thế là đành phải viết những điều đó lên đây. Để một ngày đẹp trời nọ, mẹ tin là sẽ có một người đàn ông đúng nghĩa, yêu quí gia đình, hiểu và yêu thương mẹ con mình, đọc được những dòng này... Người đó sẽ trở thành cha của con, cùng chúng ta xây dựng một gia đình.
Mẹ vẫn tin rằng mọi sự trong cuộc đời này giống như sợi dây thừng được bện vào nhau từ những sợi nhỏ hơn... Một sợi đứt, những dây bên cạnh sẽ chia sẻ sức nặng mà cái dây vừa đứt gánh chịu. Mẹ con mình đã mất mát quá nhiều thứ, mình hãy cứ hi vọng cuộc đời là những sợi thừng nhỏ con nhé, may mắn - xui rủi, thành công - thất bại... luôn đi từng cặp với nhau. Nếu mình sống tốt, chắc trời cũng không phụ tấm lòng của mình đâu.
Điều cuối cùng, mẹ mong con ăn nhiều mau lớn, ngoan ngoãn và nhất là không khóc nhè. Thương con nhiều, Heo Con của mẹ, mong mọi điều tốt lành sẽ đến với con.
MẸ

Không có nhận xét nào: