Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2007

The moi la bong da: Viet Nam 0 : 4 Nhat


- Lượt đi trên sân khách chỉ thua 0-1. Lượt về trên sân nhà (Mỹ Đình) vào tối 17-11 lại thua đến bốn bàn trắng. Thế nhưng, coi trận thua 0-4 thấy sướng hơn hẳn...
Trong cuộc đời, những tay thành công bằng cách ky bo, trùm sò chẳng được mấy ai ưa và nể. Thế thì bóng đá, một trò chơi đem lại sự vui thú cho con người, việc gì phải ky bo. Người ta đến sân, ngồi trước màn ảnh nhỏ là mong được xem những màn trình diễn bằng tất cả tài nghệ và sức lực của cầu thủ chứ không phải trông mong những trận thắng trước các đối thủ thật yếu và những trận hòa không bàn thắng trước các đội mạnh hơn!
Tâm lý đó lại càng mãnh liệt trong lòng người Việt mê bóng đá. Chẳng thế mà dân ta chỉ thích Brazil, Pháp, Anh đá hừng hực, thậm ghét cái kiểu ky bo của đội Đức trong thập niên 1980-1990.
Vì vậy, ở trận lượt đi với Nhật trong khuôn khổ vòng loại Olympic 2008 - khu vực châu Á, tuy tuyển VN chỉ thua 0-1 nhưng người hâm mộ chê ông Riedl thậm tệ. Bởi đó là trận đấu mà toàn đội VN không dám đá bóng, chỉ toàn phá bóng, "hủy hoại" trận đấu để đạt mục đích hạn chế bàn thua! Do đó, trước trận lượt về đêm qua, dư luận rần rần kêu gào ông Riedl phải từ bỏ ngay cái kiểu chơi ấy. Thua đậm cũng được, miễn là phải tiến lên. Lối chơi này không chỉ nhằm thể hiện tinh thần tôn thờ bóng đá đẹp, bóng đá thượng võ, mà còn để biết được đâu là điểm mạnh, điểm yếu của mình nhằm kịp thời chấn chỉnh cho SEA Games 24 vào đầu tháng tới.
May làm sao, ông Riedl đã chịu nghe. Tuyển Olympic VN đêm qua đã có một trận đấu đẹp. Chính nhờ đội tuyển chơi đẹp, người xem mới có được những tiếng xuýt xoa tiếc nuối khi Thanh Bình ngả người bắt vôlê cực đẹp từ đường chuyền của Việt Cường ở phút 19, mà chỉ có tài nghệ xuất thần của thủ môn Shusaku mới cứu được. Tương tự, 10 phút đầu hiệp hai, thủ môn Shusaku cũng mướt mồ hôi để cứu nguy một quả đánh đầu của Thanh Bình và một quả đánh vai của Công Vinh.
Trước một đối thủ hơn mình mọi phương diện, vậy mà tạo được ba tình huống cực kỳ nguy hiểm như vậy cho thấy sức mạnh tấn công của tuyển Olympic VN không đến nỗi tệ.
Nhưng bù lại, hơi đáng lo ở khâu phòng ngự. Nói chính xác là ở thủ môn Đức Cường. Bởi trước đối thủ mạnh mẽ như Nhật, việc bộ tứ hậu vệ Nhật Tân, Long Giang, Xuân Hợp, Việt Cường bộc lộ sai sót, hụt hơi là điều bắt buộc. Chỉ ngại nhất thủ môn Đức Cường, người từng chơi rất hay ở nhiều trận trước, đêm qua bỗng dưng sa sút một cách không ngờ.
Ba trong bốn bàn thua đều do Cường mắc một lỗi, đó là phán đoán không chính xác. Cả ba đều từ những đường chuyền bổng (trong đó hai lần từ tình huống cố định đá phạt), và lần lượt Tadanari (số 20, phút 19, 25) rồi Hosogai (số 2, phút 86) lao vào cắt mặt thủ môn, đánh đầu ghi bàn. Cả ba bàn thua, Cường gần như chôn chân tại chỗ! Nếu phán đoán tốt như những trận trước, Cường hoàn toàn có thể hóa giải các tình huống này. Riêng bàn thứ tư thì không có gì phải bàn, khi Xuân Hợp phạm lỗi với Shinji (11) trong vòng cấm và từ chấm 11m, Keisuke (8) dễ dàng ghi bàn (lẽ ra tỉ số là 0-5, khi Keisuke đá nhẹ một quả phạt 11m ở phút cuối trận, Cường dễ dàng ôm gọn).
Thua đậm nhưng chẳng có gì phải âu lo, bởi SEA Games không có Nhật Bản!
HUY THỌ
Phát biểu sau trận đấu
* HLV Sorimachi (Nhật Bản): Đây là một trận thắng đậm ngoài sức tưởng tượng của tôi, vì trước khi sang VN chúng tôi không nghĩ đến một kết quả như thế! Đây là một món quà dành cho đội Nhật Bản, mặc dù những cầu thủ của chúng tôi trong hiệp hai đã mắc một số sai lầm.
* HLV Riedl (VN): 90 phút thi đấu đã cho chúng ta thấy sự khác biệt đẳng cấp giữa bóng đá VN và Nhật Bản như thế nào. Tuy nhiên, chúng ta đã nhận những bàn thua không đáng do cả hậu vệ lẫn thủ môn. Chúng ta đã có một số cơ hội nhưng các cầu thủ không tận dụng được. Nhưng đây là trận đấu hay hơn ở lượt đi.
Khương Xuân ghi

Không có nhận xét nào: